Hoàng Cầm

Thèm

Tình cờ đâu triệu triệu năm
Bỗng nằm
                  bỗng thắm
                          bỗng chằm hai thân
Bỗng âm dương toát mình trần
Để sinh chi chít mắt ngần chớp mi
Để thành Em của huyền vi
Âm vang khối sét cành si khuấy trời:
Vở mây nắng lảy mưa rơi
Vỡ em buông tóc trôi dài trăm năm
Vỡ anh bừng tiếng kêu thầm
Vòng mê nũng gối nguyệt cầm gọi đôi
Khát hôm mai cháy không nguôi
Nuột nà răng cắn tím môi nòi tình
Đừng lên tiếng
                          gợn anh linh
Suối mê động cửa khép mình thương sao
Ôm anh suốt đợt sóng trào
Vẫn thèm nghén nghẹn cồn cào của chua.
1992

Được bạn: dactung.com đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Thèm"